Truyện mười hai con giáp

-

Khi xưa tên những loại trang bị đều vị Ngọc Hoàng đặt mang lại và ngài sẽ muốn lựa chọn 1 số con vật nào đó xứng đáng để viết tên năm và có tác dụng chúa tể thay mặt Ngọc Hòang thống trị ở hạ giới. Đến ngày hẹn các loại vật tất bật lên trời để dấn tên của bản thân mình và ước ao được lựa chọn làm thủ lĩnh.

Bạn đang xem: Truyện mười hai con giáp

Vốn sống vùng sông biển, long cũng nhận ra trát triệu lên thiên cung. Rồng tự đắc và trung khu niệm: ta cố định được chọn tên đẹp tuyệt vời nhất và vị trí nhà quản. Trông bộ cánh của rồng thật là hùng dũng oai phong, gần kề trụ trên bạn nó cứ bao phủ la, đậy lánh, dưới mũi nó tất cả bộ ria đâm ra tua tủa. Chỉ một điều độc nhất vô nhị nó thiếu: kia là chiếc đầu nhẵn thín chẳng có cái gì mọc cả. Rồng nghĩ bụng giá nhưng mà ta kiếm được cặp sừng thì lúc đó không tồn tại con nào rất có thể so sánh được. Nghĩ về vậy, dragon liền tìm kiếm xem hoàn toàn có thể mượn ai cỗ sừng trong ít ngày. Vừa bắt đầu nhô đầu lên khỏi phương diện nước, rồng lập tức thấy ngay trên bờ một chú kê trống. Chú gà bệ vệ đi di chuyển lại, ngày ấy kê trống ngoại trừ cái mồng đỏ tía còn tồn tại cặp sừng tương đối to, màu đá quý óng. Rồng hoan hỉ bơi ngay lập tức vào bờ và lên tiếng nịnh bợ với gà trống:

– chưng gà trống thân mến của mình ơi! Tôi gồm ý mong mượn bác bỏ cặp sừng không nhiều hôm. Đi chầu ngọc hoàng về, tôi xin trả lại cho chưng ngay. Bác mong mỏi gì tôi cũng chiều.

– bác bỏ Rồng thông cảm, tương lai tôi cũng thăng thiên nên cấp thiết cho bác mượn được đâu!

– bác bỏ gà trống ạ! Cặp sừng to chẳng hợp với bác tí nào, đầu bác quá là bé, giỏi hơn là bác cho tôi mượn, tất cả gì tôi đã hậu tạ. Vừa thời gian đó vô tình chú Rết nghỉ ngơi trong hang đá trườn ra. Dòng họ nhà Rết là chúa ưng ý dính mũi vào chuyện tín đồ khác. Nghe thấy rồng nói thế, Rết ta ngay lập tức phụ họa ngay: bác bỏ gà trống ạ! bác bỏ cho ông anh em mượn cặp sừng đi, một đợt thôi cũng đựơc. Mà bác sợ gì, tất cả em xin sẵn sàng bảo hộ cho. Nghe bùi tai kê trống bằng lòng. Cũng chính vì đã có Rết – người hàng xã bảo đảm. Vả lại không có cặp sừng nó cũng đẹp trai chán.

*

Ngày hôm sau, tất cả muôn loại muôn thú phần đa lục tục kéo cho tới thiên cung. Muôn chủng loài tụ tập đông khôn đề cập xiết. Hoàng thượng ra ngự triều và phán bảo:

– từ nay những năm được mang tên các loài muôn thú, còn lắp thêm tự thì do những người tự bình chọn lấy cho dân chủ!

– Và gắng là muôn chủng loài lựa chọn: trâu, hổ, rồng, ngựa, dê, chó, lợn, thỏ, rắn, khỉ, con kê trống cùng chuột. Vì thế là chúng chắt lọc được 12 con, nhưng lại xếp đặt thứ trường đoản cú ra sao? Đến đây thì nổ ra cuộc tranh cải, giành giật ngôi thứ, bắt thăm, bỏ thăm cũng không xong. ở đầu cuối Ngọc Hoàng đành cần quyết:

– bự nhất trong các khanh là trâu, khiến cho nó mở đầu tiên. Muôn thú thậm chí còn Hổ cũng thuận theo ngay. Nhưng con chuột nhắt lại sở hữu ý kiến

– thế không lẽ tôi không to ra nhiều thêm trâu ư? Sao khi nhận thấy tôi, mọi người đều thốt lên: “ Chà bé chuột lớn quá !” Nhưng không ai lại bảo : “Ái chà con trâu to có tác dụng sao!”. Do đó con fan đã mang đến tôi to hơn cả trâu rồi!

Ngọc Hoàng phân vân lần khần phân xử làm cho sao. Khỉ cùng ngựa, cho là chuột nói dóc (xạo). Sau hồi tranh cải thì chó, mèo, kê có chủ kiến nên cho con tín đồ để kiểm chứng. Khi vua cùng các con đồ dùng kéo nhau mang đến chỗ đám tín đồ đang tụ họp, chúng ta thấy con trâu ngay tức khắc kêu lên : Ồ bé trâu mập đẹp làm cho sao. Đúng lúc đó con chuột ma mãnh leo lên lưng trâu vuốt ve sầu chòm râu để mọi người chú ý. Có tiếng người reo to lớn lên : Ồ trông con chuột lớn quá. Bao gồm Ngọc Hoàng cũng nghe rõ điều ấy và phán luôn luôn : Từ nay năm đầu mang tên là loài chuột (Tý) cho Trâu (Sửu), Hổ (Dần), Mèo (Mão), Thìn (rồng), Rắn(Tỵ), Ngọ (Ngựa), Dê (Mùi), Khỉ (Thân), gà (Dậu), Chó (Tuất), Lợn (Hợi). Nghe vua phán xong, các loại thú dạ ran cả cung đình.

Còn hiện nay ta lại kể đến gà trống. Con kê trống trở về bi hùng thỉu, nó nghĩ bụng: “Ngọc hoàng xếp dragon trứơc mình chắc hẳn vì trên đầu hắn bao gồm cặp sừng đẹp của chính mình mà ăn năn hận “. Thế là con kê trống ra quyết định đòi bởi được rồng trả lại cặp sừng.

– Này bác Rồng cho ngày hẹn rồi, chưng trả giúp tôi cặp sừng.

Xem thêm: Top Những Câu Nói Hay Về Quê Hương, Top Những Bài Thơ Về Quê Hương Đặc Sắc Nhất

– bác bỏ gà trống đấy ư? Mà chưng cần gì cặp sừng cơ chứ? Nói thực thụ ra thì, không có cặp sừng trông bác bỏ còn đẹp mắt hơn. Còn với tôi cặp sừng với vào thật hợp!

– Hợp hay là không không phải bàn, anh mượn thì trả lại cho tôi được nhờ!

– Tôi cũng bận chuyện long cung không tồn tại thời gian tranh biện với anh, nói rồi dragon lặn biệt tăm xuống đáy biển, mặc cho gà trống trên bờ gào lớn rát cả cổ.

Gà lai tỉnh nhớ lại Rết bảo hộ chuyện vay mượn này, bèn đến phạt vạ rết.

– Bà Rết, bà đứng ra đảm bảo cho rồng, vậy thì cấp thiết để sự việc như vậy này được.

– Này ông anh kê trống, ông đừng có bực cùng với tôi làm gì cho uổng

– Rết bắt đầu chống chế – tự ông trao cho rồng cặp sừng. Còn tôi chẳng qua nói bảo đảm cho anh ấy rứa thôi. Ai mà biết được anh rồng lại không an toàn như thế.

– vậy thì bà là người bảo hộ quái gì! Không câu hỏi gì yêu cầu xộc vào chuyện của fan khác. Tôi gặp gỡ chuyện xấu số mà bà cứ như không hệ trọng gì vậy!? Nói rồi con gà trống xù lông rớn cổ phẫu thuật mấy yếu thật đau lên đầu rồi nuốt Rết vào diều, vì chuyện đó mà gà cùng rết gồm mối thù truyền kiếp.

Ngày nay, con kê tìm họ nhà rết nhưng mà mổ mang lại hả giận. Còn sáng sủa sáng, gà trống gáy toáng: “ó.. O.. O ! « Anh dragon trả cặp sừng mang đến tôi đi ».