Đọc truyện yêu cô bạn thân

-
Cuộc sống vẫn tiếp diễn, bạn thân thì vẫn còn đó có mất đi đâu mà sợ, chứ có phải tình yêu đâu mà sợ xa mặt cách lòng xuất xắc lo sợ mất người yêu. Sự lựa chọn không để trái tim mình yêu ai đến lúc này đúng là vẫn còn rất hiệu nghiệm, những yêu thương mong mỏi manh sẽ không phải tung vỡ khi mà nó chẳng được hình thành.

Bạn đang xem: Đọc truyện yêu cô bạn thân

***

Tôi là một chàng trai có trái tim cảm nhận yêu thương nóng bỏng, nhiều lần xem phim tình cảm tốt đọc truyện đều cảm giác đồng cảm sâu sắc mà rơi lệ theo, tốt gọi là đa sầu đa cảm nhưng có một sự thật trái ngược đó là tôi không để trái tim ấy yêu ai, chính xác hơn là tôi không dám yêu.Bởi vì trong trí óc của tôi có một nổi ám ảnh về tình yêu, tôi không dám yêu bởi vì mái ấm gia đình bất hạnh đã reo giắc vào tâm hồn của một đứa trẻ thơ nổi sợ hãi về niềm yêu thương ước ao manh, dễ rã vỡ. Tôi nhìn bạn bè tay trong tay, nói những lời yêu thương có cánh hay trao nhau những món quà mà tự dặn lòng đừng mơ mộng như họ rồi đắm chìm vào bể dâu. Tôi không tỏ tình, không theo đuổi, tán tỉnh bất kì một cô gái nào mang lại dù cô gái ấy có ý thích mình đi chăng nữa, kiểu như " Tình yêu đến anh không muốn đợi gì, tình yêu đi cũng không hề hối tiếc". Tôi vẫn vô tình, hờ hững như thế mang đến đến cái ngày gặp được Nhung, đối với tôi lần đầu gặp thì cô bạn cũng không có gì đặc biệt, vẫn giữ khoảng cách, trò chuyện như những người bạn. Và thế rồi tần số trò chuyện giữa nhị đứa ngày càng tăng, ừ thì sau đó Nhung có được một vị trí mới trong tim tôi và nó là vị trí của một cô bạn thân. Đến ngày noel thì tôi cũng chúc Nhung một ngày giáng sinh ấm áp, vui vẻ như bao người bạn khác mà có đặc biệt hơn tí là có thêm một cái thiệp tặng khi Nhung đề nghị nhị đứa FA tụi mình đi ăn chè thái cho ấm áp... Thế nhưng cô bạn thân lại làm tôi lúng túng, ngại ngần khi phá vỡ những gì mà từ trước giờ tôi cho là tự nhiên nhất.


- Không tặng quà à? Đàn ông đàn ông gì tệ thế - Nhung nghiêng đầu tra hỏi

- Ơ...thì bạn bè như thế là được rồi, rườm rà bỏ ra tốn kém - Tôi đặt tấm thiệp vào tay cô bạn thân

- Vậy à, chắc tại tui tự rước cái rườm rà, tốn kém vào người nên tặng đến cậu bạn thân một món quà noel đặc biệt thế này - Nhung vừa dứt lời thì đưa tôi một quả cầu thuỷ tinh chứa nhiều hạt giấy và bông tuyết trắng xốp. Những bé hạt giấy này bởi chính tay Nhung gấp với những lời nhắn bí mật bên vào nó.

Xem thêm: Stanford-Dạy Kinh Nghiệm Lập Trình Viên Tại Stanford, Ghim Trên Stanford

- Chặc...thật là ngại quá, kiểu này vừa bít mặt vừa nhận quà thôi - Tôi đỡ lấy món quà mà tặc lưỡi.

- Thôi ăn chè lẹ đi ông, còn lượn vài vòng rồi về - Nhung vừa ăn chè vừa xăm xoi tấm thiệp.

- Ừ

Khoảng lặng giữa hai đứa trên một chiếc xe cộ đạp bỗng dưng xuất hiện, không hiểu sao thường ngày nói chuyện rôm rả mà giờ cô nàng bỗng dưng yên ổn bặt. Tôi cảm thấy áy náy về món quà nên đành gợi ý bù đắp lại đến cô bạn thân, nhưng thật sự là bạn bè thì cần gì phải tặng rườm rà cơ chứ, người ta yêu nhau thì mới bày vẽ mang đến lãng mạn, tình cảm.

- Nhung này, tôi hát tặng bà một bài coi như bù thêm quà noel nhé - Tôi hồi hộp nói

- Được đó, bài gì thế? - Giọng Nhung niềm nở