Truyện đặc quyền của giáo sư

-
Thể loại: văn minh pha chút hài, không thật sướt mướt.

Bạn đang xem: Truyện đặc quyền của giáo sư

Số chương: 19c+4 nước ngoài truyện + một phần bên lề."Trong bộ truyện, từng chương đã là những mẩu chuyện của đôi nam con gái chính. Không tồn tại bố cục mở màn dẫn đến kết quả dài dòng giống như những bộ không giống của tôi(tác giả), nhưng lại có phần rực rỡ riêng, cũng không thực sự sướt mướt giống hệt như ngôn tình "truyền thống" . Đặc biệt, trong những lúc đọc mọi bạn sẽ biết được tóm tắt chuyện hồi đó của nam-nữ chính. Mà không cần phải kể lại toàn thể (cười)."#1 Người phụ nữ nào cũng mong muốn có người đàn ông thật tuyệt vời nhất bên cạnh. Ví dụ như gia thế tốt,ngoại hình điển trai, cao khổng lồ không đen hôi, biết quan tâm người thanh nữ của mình. Nói phổ biến đó là loại bầy ông tuyệt vời và hoàn hảo nhất nhất vắt gian. Nhưng thực sự là loại bầy ông như thế sớm đã tuyệt chủng, ko thì sẽ lập gia đình, hoặc tàn nhẫn hơn là lũ họ đều đã tất cả "BẠN TRAI". Cố Thanh Vũ cũng hiểu điều ấy nên trường đoản cú trước đến nay đối với tình yêu thương chín phần không quan tâm, còn một phần lâu lâu new "thèm" thôi. Nhưng không ngờ cô lại may mắn gặp mặt được người bầy ông "tốt" như vậy, còn cưu mang cô đến ở nhờ bên (?)#2Người lũ ông này thiệt kỳ lạ, trước khi yêu cô, người giống hệt như khúc gỗ, khuôn mặt thì như chuyển đám, suốt ngày cau có, hiếm lắm cũng chỉ bao gồm vài lần mỉm cười, nhưng nụ cười ấy nếu chưa hẳn là cười cợt khinh bị cũng chính là chế giễu fan khác. Vậy mà lại khi yêu thương cô rồi, cá tính liền đổi khác 180 độ, luôn giở thói lưu manh cùng với cô, lại biết có tác dụng nũng như đứa trẻ. Thiệt phiền chết cô!#3"Cố Thanh Vũ, em nói demo xem, làm phương pháp nào để con bạn cảm thấy khoái lạc tuyệt nhất !? " người nằm dài trên sofa, tay cầm điện thoại cảm ứng thông minh bấm bấm, chứa tiếng hỏi.Cố Thanh Vũ ngồi từ thời điểm cách đây không xa, điềm đạm vấn đáp "Sεメ. ""Ý con kiến hay, họ cùng thử." Anh ngồi bật dậy, cười tươi nói.Cô Thanh Vũ trừng mắt "Không hứng thú."Lục Tử Ngạn e thẹn "Anh có nơi nào không hấp dẫn? "#4"Ngạn Tử, anh thấy tấm nệm này cố gắng nào? "Lục Tử Ngạn ngẫm nghĩ về một hồi mới vấn đáp "Màu sắc đẹp không tệ, cũng êm ái, khi 'vận động' chắc chắn là độ nhún hết sức tuyệt. "Cố Thanh Vũ chớp nhoáng quay phương diện đi.
Đô Thị Giáo Sư vui nhộn Ngôn Tình
1/23
Chương 1
"Lục Tử Ngạn, anh còn định ngủ mang đến bao giờ? " vậy Thanh Vũ đá rất mạnh vào cái giường, nhíu mày nói lớn. Đã hơn 7 giờ sáng nhưng mà anh còn không tỉnh. Định bùng máu sao?Người nằm trên chóng không thèm nhúc nhích. Cô giơ tay lôi tấm chăn giầy cộm ra, cần sử dụng sức kéo body to khủng trên giường "Ngạn Tử, anh nhưng mà không dậy...em sẽ quăng quật đói anh đấy."Lục Tử Ngạn tức khắc mở mắt, vòng tay bao bọc lấy cô, mừng húm nói "Chào buổi sáng." Lại còn hôn lên má vậy Thanh VũCô tròn mắt, cấp đẩy anh ra, khuôn mặt ửng đỏ, ko nói một câu ném ra ngoài. Lục Tử Ngạn ngồi trên nệm híp mắt cười. Buổi sáng sớm không tệ.Một lát sau, anh đã áo quần tươm tất đi xuống nhà dùng bữa sáng. Lúc này là sandwish, cố miếng bánh lên thưởng thức, song đồng tử đen láy để ý nhìn tín đồ đối diện, từ lúc dọn về sinh sống với anh, cô đang quen bị anh nhìn châm bẩm như thế. Có thể gọi là chai khía cạnh rồi cần không thấy ngại.

Xem thêm: Cách Tải Game Naruto Storm 4 Việt Hóa Miễn Phí, Ultimate Ninja Storm 4 Cho Android


"Thanh Vũ, sao em lại hờ hững như thế?"Cố Thanh Vũ đầu không ngẩng lên, vẫn thảnh thơi ăn sáng, đựng tiếng "Vậy sao anh có thể mặt dày thời gian nào ăn cơm cũng quan sát em chăm chăm như vậy?"Lục Tử Ngạn nghiêng đầu, thoải mái và tự nhiên trả lời "Vì em đẹp."Cô ko nói tiếp, nếu không mau mau bữa sớm cô đang trễ giờ đồng hồ học. Nhớ lại hai thời gian trước khi về đây, Lục Tử Ngạn ko nói nhiều và trêu chọc cô như bây giờ, anh cơ hội đó hết sức trầm tính. Cả ngày nói chuyện cùng nhau cũng chỉ vài ba câu.Cô từ nhỏ tuổi luôn sống cùng bà nội, xung quanh giờ học ra, thời gian còn lại cô toàn đi làm thêm. Năm kia cô phát triển thành sinh viên năm nhất, anh là giáo sư lớp cô. Đột nhiên một lần anh nói ước ao cô biến trợ giảng của mình, còn bắt cô phụ giúp quét dọn và thu xếp đống tài liệu trong phòng thao tác làm việc mỗi ngày, khiến cho thời gian làm việc của cô bị hạn chế. Cũng may Lục Tử Ngạn còn có lương vai trung phong nói rằng đang trả lương mang đến cô. Mặc dù số tiền rất lớn nhưng cô cũng không thích kéo dài, search mọi phương pháp để bỏ việc, nhưng lại lại bị anh uy hϊếp "Nếu em ko tiếp tục thao tác làm việc tôi sẽ khiến cho em trường tồn không tốt nghiệp", thời gian đó cô hết sức lo lắng, còn suy nghĩ anh là tên biếи ŧɦái ước ao hãm sợ cô. Sau này mới biết đươc, anh nhiều lần theo cô mang lại nơi làm cho việc, quan tiếp giáp cô từ xa. Vì không thích cô chạy hết chỗ này sang địa điểm khác có tác dụng thêm đề xuất mới nghĩ ra cách này. Khiến cho cô cảm cồn không thôi.
Khi đến trường thì cả nhị đi riêng. Bởi vì cô và anh ở thông thường nhà là 1 trong những bí mật. Cô ko còn đi làm việc nữa đề nghị đã kết đựoc một số bằng hữu trong lớp, thường nhật vẫn tốt tán ngẫu cùng họ. Cầm cố Thanh Vũ chạy tức tốc cho trường. Trễ rồi, cô bị trễ học tập rồi.Dù nỗ lực thế nào thì cô vẫn bị trễ học, còn tại sao hại cô bị trễ thì tới rất đúng tiếng (tất nhiên nguyên nhân là anh sử dụng xe hơi)."Vũ Vũ, bây giờ cậu đi muộn là lần sản phẩm công nghệ năm rồi." bạn cùng bàn Phong hiểu Ái thấy cô vừa bước vào chỗ ngồi ngay tức khắc nói nhỏ. "Ngủ quên sao? "Cố Thanh Vũ thở phì phò "Không phải.""Vậy thì tại sao?""Học trò Cố, em lại đi trễ rồi. Cần phạt nỗ lực nào đây. " Lục Tử Ngạn đứng bên trên giảng đường chứa tiếng nói. Cô mím môi trừng góc nhìn anh, phạt? Anh còn dám phạt cô, nếu chưa hẳn do anh thì cô đâu bao gồm bị trễ.
Phong đọc Ái thở dài, cảm thán thay chúng ta "Vũ Vũ, cậu tiêu rrồi.""Sau tiết học tập hãy đến văn phòng chạm mặt tôi." - Lục Tử Ngạn đựng tiếng ra lệnh. Cô không bí quyết nào khác bắt buộc vâng lời. Ở trường Đại học, tiết học của Lục Tử Ngạn là tâm lý học, ngày nào cũng có tiết của anh. Tuy sống trên ngôi trường lúc nào thì cũng xem nhau như người không quen nhưng lúc không tồn tại ai, Lục Tử Ngạn lại ban đầu giở tật xấu.Chẳng hạn như bây giờ, cùng với lí vị là phân phát cô yêu cầu anh đang được thoải mái nằm bên trên đùi cô ở trong nhà làm việc. Ráng Thanh Vũ cau mày lên tiếng "Anh còn không để em về lớp? " Cô ngồi đây cũng gần 30 phút rồi. Nếu như không quay lại sẽ ảnh hưởng nghi ngờ."Sao em lại gấp gáp như vậy?" Lục Tử Ngạn thảnh thơi đọc sách, trả lời.Cố Thanh Vũ: "Ở đây là trường học, anh chớ xem như sinh sống nhà dành được không? ""Em trước đó chưa từng nghe câu: Trường học tập là khu nhà ở thứ nhị sao? bởi vậy cứ tự nhên như trong nhà là được."Cố Thanh Vũ :...***Nằm lâu vì thế không nghe thấy cô phàn nàn, lại vô cùng yên tĩnh. Lục Tử Ngạn tức khắc ngước mắt nhìn. Té ra cô vẫn ngủ quên. Khoé miệng anh chợt giương lên, chuyên môn ngủ tốt như vậy, ở đâu cũng ngủ khôn xiết ngon. Mái tóc dài óng mượt của cô ấy theo gió phất phơ trước phương diện anh, Lục Tử Ngạn lạng lẽ ngắm chú ý cô, anh cực kỳ thích ngắm nhìn và thưởng thức Cố Thanh Vũ, mặc dù cho là lúc tĩnh giỏi động đều rất đẹp và yên bình. Y như cái tên của cô vậy: Thanh Vũ (Cơn mưa trong lành, thuần khiết)Cũng vì hình thức bề ngoài trầm tĩnh của cô nhưng mà anh đã trở nên thu hút, mỗi lần hết giờ học tập cô ngay tức thì chạy như cất cánh bỏ đi. Đối với người lãnh đạm như anh chuyện đó đều không hứng thú. Nhưng mà trong một lần đi dạo, đột phát hiện tại cô vẫn ở trong cửa hàng tiện lợi làm cho việc. Vừa làm cho vừa học, lúvc đó cũng hơn mười tiếng tối. Thiếu hiểu biết sao anh lại đứng yên lặng quan sát cô. Từ kia cứ những lần hết giờ đồng hồ học, anh lại đi theo ráng Thanh Vũ, chầm lờ đờ phía sau."Cố Thanh Vũ..." Lục Tử Ngạn vươn tay va vào khuôn mặt trái xoan white nộn, ánh mắt thâm tình quan sát cô..vô thức nhảy cười.Vì ngủ ngồi đề xuất đầu cô ko ở yên mà lại gật lên gật xuống vô tình đụng môi anh. Lục Tử Ngạn vô cùng ngạc nhiên, dù chỉ với vô tình.."Ưʍ..hử? " Đúng lúc thay Thanh Vuc vừa tỉnh giấc, chú ý vẻ khía cạnh ngây ngốc của anh ý liền thắc mắc.Lục Tử Ngạn hai bên má hơi ửng đỏ, lộ dáng vẻ e thẹn "Tiêu Vũ, chợt nhiên, anh ý muốn hôn em.""Anh điên sao?" lời nói của cô như tạt một gáo nước giá buốt vào anh. Mày rất đẹp liền nhíu lại, anh chứa giọng "Tại sao em cứ ham mê phá hỏng không khí thế? ""Mau ngồi dậy, em mỏi chân rồi."Lục Tử Ngạn bực tức, cần sử dụng tay ấn đầu cô xuống, chạm môi mình. Cố kỉnh Thanh Vũ trợn tròn mắt, nhịp tim giây lát mất bình tĩnh. Tuy đây chưa phải nụ hôn đầu của hai bạn nhưng nó cho quá bất ngờ. Từ khoảng cách này cô có thể nhìn thấy hàng mi lâu năm của anh, cảm thấy hơi thở thanh lạnh cưng cửng nghị.Lục Tử Ngạn hôn đầy đủ rồi new rời khỏi đôi môi cầm cố Thanh Vũ, đôi mắt màu black ma mị giống hệt như đang mê hoặc cô, bàn tay bên trên gáy vẫn không buông. Anh nhếch miệng cười "Vãn còn lag quá."Cố Thanh Vũ lag mình, đẩy anh ra, đứng bật lên "Đồ lưu giữ manh."Lục Tử Ngạn ngồi dậy, tròng mắt lấp lánh "Yên tâm, chỉ lưu lại manh với mình em."Cô hết nói nổi, thở ra một hơi, rồi mặc kệ anh bước đi."Tiểu Vũ."Cách gọi thân thiện của anh thường chỉ sử dụng khi nghỉ ngơi nhà, bây giờ đột nhiên gọi khiến cho cô không phản ứng kịp, ngơ ngác một chút ít mới vấn đáp "Chuyện gì."Lục Tử Ngạn tỏ vẻ mãn nguyện "Đùi em hết sức êm, cảm xúc không tệ."Cô:.....Cố Thanh Vũ thiệt sự hối hận hận do đã cù lại trả lời anh, Lục Tử Ngạn khốn khϊếp..