Trịnh công sơn tuổi đá buồn

-

Những năm mon dạy dỗ học tập nghỉ ngơi Bảo Lộc, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cùng chúng ta mướn trọ tại 1 căn biệt thự bé dại nằm tại đồi. Trịnh Công Sơn làm việc vào một căn chống nhỏ, bao gồm ô cửa sổ quan sát ra tuyến phố dốc xung quanh teo trước công ty – Con đường dẫn tới một nhà thời thánh nhỏ vào vùng. Chính tự ô cửa sổ này, Trịnh Công Sơn đang ngồi nhìn rất nhiều trận mưa trút bỏ xuống, mọi đám mây mù đậy kín lối đi với viết cần đông đảo ca khúc để đời nhỏng Tuổi Đá Buồn, Mưa Hồng, Lời Buồn Thánh, Chiều Một Mình Qua Phố… Trong số đó, Tuổi Đá Buồn là một trong những ca khúc hơi quan trọng đặc biệt, được rất nhiều tình nhân yêu thích.

Bạn đang xem: Trịnh công sơn tuổi đá buồn


Clichồng nhằm nghe Khánh Ly hát Tuổi Đá Buồn

Tuổi Đá Buồn là gì? Ngay tự tựa đề ca khúc sẽ nghe trĩu nặng phần lớn tâm tư tình cảm sầu muộn. Phải chăng, Trịnh Công Sơn đã nhìn thấy gì đấy trường đoản cú ô cửa sổ chống ông? Xin hãy nghe lời hát:

Ttránh còn hỗ trợ mưa, mưa rơi mênh mangTừng ngón tay bi quan, em mang em mangĐi về giáo đườngNgày chủ nhật ai oán, còn ai còn ai 

Đóa huê hồng thiết lập lên tóc mâyÔi con đường phố lâu năm, lời ru miệt màiNngây ngô năm nngây ngô nămRu em nồng nànRu em nồng nàn 


Ttránh còn làm mây, mây trôi lang thangSợi tóc em bồng, trôi nhanh trôi nhanhNhư giòng nước hiềnNgày công ty nhật buồn, còn ai còn ai 


Hoàn chình họa chế tác và ý nghĩa sâu sắc của bài hát “Nếu Một Mai Em Sẽ Qua Đời” (nhạc sĩ Phạm Duy)


Ca khúc “Tmùi hương Tình Ca” và cthị trấn tình đặc biệt quan trọng của nhạc sĩ Phạm Duy: “Nhịp chân êm êm thánh thót, đừng cho trăng rã dưới gót…”


Đóa hoả hồng vùi quên vào tayÔi đường phố lâu năm, lời ru miệt màiNlẩn thẩn năm nlẩn thẩn nămRu em giận hờnRu em giận hờn 

Những ca từ lơ đãng, thanh thanh, ẩn mật, mơ hồ như sương sương thả xuống lời hát, bao phủ lấy cô bé trở về hàng ngày chủ nhật đẹp và ảm đạm mang lại nao lòng. Cũng tuyến đường kia, cô bé kia, ngày công ty nhật, con đường phố dài, hồ hết trận mưa, hồ hết đám mây, ngôi giáo mặt đường,… Trong tranh ảnh bàng bạc nỗi bi thương tưởng chừng chẳng có gì thay đổi, thực tế đã biến đổi tự khi nào. Cô gái đã mất cài hoa trên tóc, đóa hồng lạnh lùng tưởng đã trở nên vùi quên trong tay. Em nồng thắm của lúc trước đang thành em giận dỗi trường đoản cú khi nào. Điều gì có tác dụng em thay đổi? Phải chăng là tình yêu? Có lẽ chỉ bao gồm tình cảm mới mang đến cho em nhiều luồng trung tâm trạng trái ngược, lạ kỳ điều đó, lúc nồng dịu Khi hờn giận rồi lại lãnh đạm băng rét thời điểm như thế nào ko hay:

Trời còn làm mưa, mưa rơi mưa rơiTừng phiến băng lâu năm trên hai tay xuôiTuổi bi thiết em mang đi trong lỗi vôNgày qua hững hờ 

Trong số phần đa ca khúc được nhạc sĩ bọn họ Trịnh viết trên Bảo Lộc, Tuổi Đá Buồn hệt như một “phiên phiên bản âm nhạc” của không ít trận mưa đằm đìa quanh năm, trong cả tháng trên vùng đất này. Trên khắp toàn quốc, chắc rằng hiếm gồm ở đâu mưa nhiều hơn thế Bảo Lộc. Mùa mưa kéo dài ra hơn nữa 6 tháng, trong cả từ thời điểm tháng 4 mang lại tận tháng 11. Đó là chỉ tính thời hạn mưa du lịch, bao gồm cơn mưa lê thê, rả rích kéo dài cả tuần cả tháng không ngớt. Còn thông thường trong thời hạn, Bảo Lộc vẫn đón rất nhiều cơn mưa thiên nhiên ko nên biết là mùa như thế nào. Và Tuổi Đá Buồn được viết trên dòng nền nhạc điệu rinh rích, giàn giụa đó của những cơn mưa.


*
*
*
*
*

Như trong tương đối nhiều ca khúc của Trịnh Công Sơn, ta lại phát hiện hầu như lời ru. Tại sao lại ru? Phải chăng ru ngủ nhằm gạt bỏ, để không hề nhớ nữa những “muộn phiền”, mọi “bạc lòng”, rất nhiều “giận hờn”. Không đâu, do Trịnh ru cả mọi “nồng nàn”, ru cả Khi em vẫn mừng rơn hạnh phúc. Ấy là bởi, Trịnh không ru để ngủ, nhằm không còn biết được những gì, cơ mà ru để tĩnh, để an toàn. Chỉ tất cả sự bình yên trong tâm thức mới là lắp thêm an ninh mãi sau, hạnh phúc lâu dài. Chỉ có từ thời điểm cách đó, con tín đồ mới ra khỏi gần như vòng xoáy nghiệt bửa của cuộc sống, của thân phận.

Xem thêm:

Nếu chỉ nghe một đợt và hỏi Tuổi Đá Buồn viết về điều gì, chẳng dễ dãi bắt lược được nội dung ca khúc, do nhạc sĩ Trịnh Công Sơn không nhà trung tâm nhắc một câu chuyện. Ông viết nhạc nlỗi hoạ một bức ảnh với vài điều chnóng phá đầy ngẫu hứng với tự do thoải mái, rồi treo bức tranh đó lên mặc fan đời khen chê, bình phđộ ẩm, chẳng một lời phân tích và lý giải. Nếu tất cả ai hỏi Trịnh Công Sơn về chân thành và ý nghĩa của một hình ảnh như thế nào trong nhạc Trịnh, thỉnh phảng phất ông sẽ kể chút chút ít về rất nhiều liên can và thử dùng của mình, hoặc thường thì ông vẫn chỉ mỉm mỉm cười.

Dường như ông yêu thích những khoảng trống, phần lớn tích tắc suy tư, ông không nhồi vào trung khu tưởng tín đồ nghe mọi ý niệm khép bí mật nhưng để chúng ta tự cảm nhận, tự trọng điểm đắc, tự tinh kết bởi phần nhiều tận hưởng của bao gồm họ. Nghe nhạc Trịnh giống như ttận hưởng ngoạn một bức ảnh, mọi người sẽ sở hữu được một góc nhìn riêng, hoặc trằm trồ yêu mếm, hoặc nphân tử nhẽo lơ đphưỡn, hoặc phấn chân vui tươi hoặc nghẹn ngào xúc cồn,.. Trịnh không giành mất phần không khí riêng rẽ bốn kia của bạn thưởng ngoạn. Vậy đề nghị, hãy nghe thật cẩn thận, ngẫm thật sâu, biết đâu trong số ấy, bạn sẽ tìm được điều nào đấy trân quý trước đó chưa từng ai thấy được.